tan-man-da-lat2

TẢN MẠN ĐÀ LẠT

Tản mạn về Đà Lạt – Cafe Tỏi Đen một ngày nắng ….

CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ …

Đã  lâu lắm nay ta mới trở về Đà Lạt, giấc ngủ không êm đềm trên chiếc giường nhỏ bó gọn thân ta chập chờn  theo tiễng xe lăn bánh trong đêm…tiếng còi ô tô quá lớn và tiếng người lao xao làm ta tỉnh giấc: Ồ đã đến vùng đất lạnh, mà lạnh thiệt, ngoài xe bình minh trên thành phố này đã ló dạng, đâu đó đã có tia nắng sớm trong veo, kia kìa vườn hoa nhà ai như vẫn còn ngái ngủ, hương đêm Đà Lạt còn sót lại trên mái nhà, trên từng ngọn lá của một loài hoa dại ven đường…sương mờ lạnh buốt giăng giăng trên đồi vắng buồn đến tê lòng … buồn tận tâm can nhưng bước chân ta vẫn như bị thuật thôi miên của con tim hằng nhớ thôi thúc ta lại quay về nơi này, nơi của miền ký ức buồn vui…

Đã xa lắm một chuyện tình xưa lòng ta ngây ngất nhớ về ai bên Hồ Xuân Hương cùng ta vai kề vai, cùng ngắm mây trời trôi trôi dạt về đâu, để mặt Hồ gợn sóng chơi vơi … Trời Đà Lạt sớm mai se lạnh chạm vào hồn ta bối rối để hồn ta lạc bước phong trần. Ôi Đà lạt vẫn mãi còn đây nhẹ nhàng đằm thắm như môi em ngày nào bên ta mơ mộng, bờ vai em gầy guộc thật dịu dàng một hình dáng kiêu sa !

Em mãi mãi trong hồn ta lặng lẽ chênh vênh đến muộn phiền cho đời đời kiếp kiếp ta vẫn còn nhau …

                                                                        Nhân Tâm Trung

Post a Comment